Xác định một chuẩn nghèo mới cho Việt Nam

  • Người chia sẻ :
  • Số trang : 30 trang
  • Lượt xem : 8
  • Lượt tải : 500
  • Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại

NHẬP MÃ XÁC NHẬN ĐỂ TẢI LUẬN VĂN NÀY

Nếu bạn thấy thông báo hết nhiệm vụ vui lòng tải lại trang

Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Xác định một chuẩn nghèo mới cho Việt Nam, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên

Nghèo đói là một vấn đề mà hiện nay không chỉđược sự quan tâm của cácnước đang phát triển mà còn ngay cả đối với cácnước phát triển. Việc nghiên cứu nghèo đói ở mỗinước hiện nay rất khác nhau bởi phương pháp tính toán không giống nhau, cũng như việc xác địnhđường nghèo đói (chuẩn nghèo) cũng rất khác nhau, thậm chí ngay cả trong mộtnước cũng có các cách tínhđường nghèo đói khác nhau giữa các bộ, ngành dẫn đến thông tinđưa ra không thống nhất. Việc xác định mộtđường nghèo đói thống nhất và chuẩn xác cho một quốc gia cũng như từng vùng là một yêu cầu bức bách hiện nay đối với mỗi quốc gia nói riêng và đối với các tổ chức quốc tế nói chung. Đảng và Chính phủ Việt Nam rất quan tâm đến vấn đề nghèo đói bởi nó là nguyên nhân và cũng là hậu quả của nhiều vấn đề xã hội. Trong nhiều năm qua Chính phủ Việt Nam đã thực hiện nhiều chương trình, dự án về xoá đói, giảm nghèo như các chương trình 135; chương trình định canh, địnhcư cho đồng bào các dân tộc thiểu số; chương trình giao đất giao rừng; chương trình tín dụng cho người nghèo v.v. Những nỗ lực này đã đem lại những thành tựu rõ rệt trong chiếnlược xoá đói giảm nghèo toàn diện ở Việt Nam. Nếu như ở đầu thập niên 80 các nhà kinh tế cho rằng khoảng 80% dân số của Việt Nam sống trong nghèo đói (tính theođường nghèo đói chung) thì tỷ lệ này đã giảm một cách nhanh chóng xuống còn 58% vào năm 1993 và còn 37,7% vào năm 1998; tỷ lệ nghèo đói vềlương thực, thực phẩm đã giảm từ 25% năm 1993 xuống còn 14,98% năm 1998 (tính theođường nghèolương thực, thực phẩm). Đây là một thành tựu mà chưa mộtnước nào trong lịch sử đạtđược và nó là một minh chứng cụ thể nhất cho các chính sách của Chính phủ Việt Nam đối với người nghèo. Để tiến tới một chiếnlược xoá đói giảm nghèo toàn diện cho Việt Nam, Đại hội Đảng VIII đã đề ra mục tiêu là giảm tỷ lệ nghèo, đói trong tổng số hộ của cảnước xuống còn 10% vào năm 2000. Việc tính toán tỷ lệ nghèo đói phụ thuộc rất nhiều vào cách tính chuẩn nghèo, nguồn số liệu sử dụng và việc lựa chọn chỉ tiêu đolường phúc lợi. ở Việt Nam hiện nay có một số cách tính chuẩn nghèo khác nhau đangđược sử dụng. Trong khi Bộ Lao động- Thương binh và Xã hội dùng gạo làm căn cứ đểđưa ra chuẩn nghèo thì Tổng cục Thống kê và Ngân hàng Thế giới lại căn cứ vào nhu cầu về calo để tính chuẩn nghèo đói cho Việt Nam. Ngoài sự khác nhau về phương pháp tính chuẩn nghèo thì còn có sự khác nhau về việc sử dụng chỉ số đolườngphúc lợi và nguồn số liệu để tính toán ra tỷ lệ nghèo. Ngân hàng Thế giới sử dụng mức chi tiêu bình quân đầu người trong các cuộc điều tra Mức sống dâncư làm căn cứ để tính ra tỷ lệ nghèo đói trong khi đó Tổng cục Thống kê lại sử dụng mức thu nhập bình quân đầu người trong các cuộc điều tra Hộ gia đình Đa mục tiêu còn Bộ Lao động- Thương binh và Xã hội thì lại sử dụng thu nhập bình quân đầu người thông qua việc kê khai của các hộ làm căn cứ để tính toán. Mặt khác còn có sự khác nhau về đơn vị tính trong tỷ lệ nghèo, Tổng cục Thống kê và Bộ Lao động tính tỷ lệ hộ nghèo còn Ngân hàng Thế giới thìđưa ra tỷ lệ người nghèo. Sự khác nhau về chuẩn nghèo và việc sử dụng chỉ số đolường phúc lợi cũng như là nguồn số liệu dùng để tính toán tỷ lệ nghèo ở trên đã dẫn đến tỷ lệ nghèo tínhđược giữa các cơ quan khác nhau có kết quả rất khác nhau trong cùng một năm. Điều này gây ra một trở ngại rất lớn đối với các nhà hoạch định chính sách, những người sử dụng thông tin và việc so sánh quốc tế. Hơn nữa nó còn gây ra những nghi ngờ về chấtlượng thông tin của những cơ quan này