Truyện Đừng Bao Giờ Xa Em
- Người chia sẻ : vtlong
- Số trang : 338 trang
- Lượt xem : 9
- Lượt tải : 500
- Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Truyện Đừng Bao Giờ Xa Em, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên
Năm nay mùa xuân đến vùng Sainte-Marie Des-Ponts sớm hơn thường lệ. Những cơn
gió hung bạo từ Đại Tây Dương vẫn quất vào những vách đá dựng đứng cách đó chừng
dặm đường giờ đây lướt nhẹ nơi vùng đất trũng cuả ngôi làng.
Lisette de Valmy rà bàn chân trên mặt đường rồi chống hẳn xuống và từ từ thắng xe đạp
lại. Những chậu hoa thủy tiên và hoa nghệ cây đang nở rộ, màu sắc sống đng cuả chúng
nổi bật trên nền đá Na Uy xám xịt cuả những ngôi nhà mới lợp mái. Những sắc hoa rạng
rỡ chỉ làm cho cơn thịnh n cuả nàng bừng lên mãnh liệt hơn. Vẻ bình dị, nét đặt trưng
cuả loài hoa giờ đây chỉ còn trong quá khứ.
Nàng dựa xe vào tường quán cà phê rồi đút hai tay vào túi áo khóac và vội vã bước vào
tìm Paul.
Anh ta khôngcó đó và ngay cả những khuôn mặt quen thuộc ở quán cà phê cũng biến
đâu mất.
Những chiếc ghế dựa vẫn xếp nghiêng vào mé trong cái bàn và chỉ có Andre Cladron,
ông chủ quán đứng tuổi với chiếc tạp dề lấm tấm rượu quấn ngang hông và tay áo xắn
lên tận khuỷu đang tẩn mẩn đánh bóng những chiếc ly thủy tinh.
− Họ đi đâu hết rồi ?-Lisette hỏi, đôi tay nàng nắm chặt đến nổi những đốt tay trắng
bệch ra -Lạy Chúa, phải có người nào đó để nàng trút cơn thịnh n đang sôi sục trong
nàng.
− Ở Vierville -Andre trả lời vắn tắt. Ông đặt những chiếc ly đã sáng bóng xuống, rồi
nhoài người ra quần rượu dồn hết trọng lượng cơ thể lên hai cánh tay cuồn cun bắp thịt
và nói tiếp -Tụi Đức đã lùa hết ra bờ biển để xây tuyến phòng thủ từ năm giờ sáng.
Chiếc cằm thanh tú cuả nàng chợt đanh lại :
− Chúng làm ở Vierville chưa đủ à.
Lisette đưa tay kéo chiếc mũ bê rê đỏ đi lệch phía sau đầu ra và mái tóc đẹp sẫm màu
cuả nàng xõa xuống, đôi mắt nàng long lanh. Chúng đã đào bao nhiêu hầm hố cày nát cả
vùng bờ biển để cài mìn.
Andre nhún vai :
− Bây giờ thì tụi nó đang đập mấy căn nhà. Không có cái gì ở khu đó còn nguyên vẹn.
2
− Quân khốn kiếp !-Lisette chửi rủa đầy ngụ ý, khiến Andre nhăn mặt. Ngôn ngữ cuả cô
gái mười tám tuổi, tiểu thư nhà ông Bá tước De Valmy ngày càng phong phú theo đà yêu
sách cuả quân chiếm đóng.
− Họ phải đi suốt cả tuần lễ, có khi đến cả hai tuần cũng nên. Nếu tôi là cô tôi sẽ tránh
vào làng trừ phi Paul nhắn cần gặp.
Mộtluồng điện chạy dọc theo xương sống nàng. Được cần gặp nghĩa là được ông giáo
làng giao công tác đưa tin từ vùng trong đến Bayeux và Trevieres. Nàng phải vượt qua
những đi tuần tra cuả Đức và được báo trước, nếu bị phát giác sẽ lãnh án tử hình. Nàng
không biết người nào khác trong vùng khán chiến ở Sainte-Marieđes Ponts, nhưng qua
giọng nói cuả Andre khi ông đề cập đến việc Paul cần gặp nàng, rõ ràng ông nghi nàng
làm liên lạc. Dù vậy, ông vẫn là mt hi viên năng đng của chi b làng, nàng không cần biết
điều đó và cũng chẳng cần biết vì càng biết nhiều càng phải khi nhiều nếu bị bắt, thế này
là tốt nhất. Nàng nhận tin tức cuả Paul mang đến mt quán cà phê ở Bayeus và Trevieres,
để mặc chúng trên mặt bàn ngổn ngang, chẳng cần biết chúng được gởi cho ai và ai sẽ
đến lấy đi.