Tóm tắt Luận án Tư tưởng thiền trong thơ Đường
- Người chia sẻ :
- Số trang : 27 trang
- Lượt xem : 8
- Lượt tải : 500
- Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Tóm tắt Luận án Tư tưởng thiền trong thơ Đường, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên
Qua thời gian thơ Đường ngày càng khẳng định và chứng tỏ vị trí là đỉnh cao bất tuyệt trong thơ ca nhân loại. Và Thiền tông thời Đường cũng là thành tựu mà lịch sử Phật giáo cũng như đời sống văn hóa, tinh thần Trung Quốc nói riêng, lịch sử Phật giáo nói chung ghi nhận như là sự mở ra của một kỷ nguyên mới: kỷ nguyên phát triển rực rỡ của Phật giáo Đại thừa và Trung Quốc hóa Phật giáo. Thơ thuộc văn học, thiền thuộc tôn giáo. Nói đến thành tựu của thơ ca Trung Quốc là nói đến thơ Đường; nói về khả năng Trung Quốc hóa tư tưởng ngoại lai là nói về thiền Huệ Năng thời Đường. Thiền và thơ, hai lĩnh vực tưởng như rất khác xa nhau có thể dẫn ra đây rất nhiều những ý kiến của những nhà nghiên cứu, phê bình ở các thời đại khác nhau nói về sự tương thông giữa thơ và thiền: “Thiền mà không thiền chính là thơ, thơ mà không phải thơ chính là thiền”1, “Tham thiền và làm thơ vốn không sai biệt”2 Người ta mặc nhiên thừa nhận sự tương thông huyết mạch giữa thơ và thiền. Phần thơ Đường nói riêng và văn học Trung Quốc nói chung trong chương trình văn học phổ thông trung học không nhiều. Việc tiếp cận và lý giải nó theo cách thông thường lâu nay là đi vào tìm hiểu luật thi chứ chưa chú ý đúng mức đến thiền cảnh, thiền vị có trong từng tác phẩm. Ở bậc học Đại học, Văn học Trung Quốc về cơ bản được trình bày theo các thời kỳ và tác giả lớn của từng thời kỳ. Thi Phật Vương Duy cũng được chú trọng phần nào nhưng có một cái nhìn bao quát về sự tương thông giữa tư tưởng thiền và thơ Đường thật sự chưa có cơ sở hệ thống để vận dụng.
