Tiểu luận Các nguyên tác chung của luật quốc tế
- Người chia sẻ :
- Số trang : 13 trang
- Lượt xem : 8
- Lượt tải : 500
- Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Tiểu luận Các nguyên tác chung của luật quốc tế, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên
Nhiều học giả cho rằng các nguyên tắc pháp luật chung thực chất chỉ là sự khẳng định lại các nguyên tắc pháp luật tự nhiên. Một số khác lại coi các nguyên tắc pháp luật chungchỉ là tiểu đề của luật điều ước và luật tập quán quốc tế trừ khi nó phản ánh sự đồng thuận của các quốc gia. Các nguyên tắc chung của Luật quốc tế Dù thế nào thì các học giả nhìn chung đều chấp nhận rằng cácnguyêntắc pháp luật chunglà nguồn riêng biệt và độc lập của luật nhưng có phạm vi khá giới hạn. Cụm từ “các nguyên tắc pháp luật chung” (general principles) cũng là vấn đề tranh cãi trong đó tồn tại hai quan điểm chính. Quan điểm thứ nhất cho rằng đó là các nguyên tắc chung của luật quốc tế; quan điểm thứ hai cho rằng đó là các nguyên t ắc chung của luật quốc gia. Tuy nhiên, cũng không có lí do nàođể nói rằngnó không thể là cả hai. Theo cách định nghĩa thứ nhất, các nguyên tắc pháp luật chung chính là cá c nguyên tắc của luật quốc tế. Cách định nghĩa này có vẻ đã hạn chế phạm vi các nguyên tắc có thể được áp dụng. Theo cách định nghĩa thứ hai, những thiếu sóttrong luật quốc tế có thể được bù đắpbằng cách dựa theo các nguyên tắc phổ biến với tất cả hoặc hầu hết cáchệ thống luật phápquốc giabởi lu ật củacác quốc gia là khác nhau nhưng các nguyên tắc cơ bản thì thường tương tựnhau.Cách định nghĩa này lại không đề cập đến các nguyên tắc cơ bản của luật quốc tế mà được tất cả các quốc gia thừa nhận. Do đó, “các nguyên tắc pháp luật chung” nên được hiều đầy đủ bảo gồm các nguyên tắc chungcủa luật quốc tế và các nguyên tắc chung phổ biến của luật quốc gia. Không có gì phải bàn cãi về các nguyên tắc cơ bản của luật quốc tế nhưng với các nguyên tắc chung của luật quốc gia thì việc xem xét xem các nguyên tắc đó có th ể được coi là các nguyên tắc pháp luật chung hay không lại gặp một số khó khăn. Trên thực tế, không phải tất cả các nguyên tắcpháp luật chung được áp dụng trong thực tiễn quốc tế đều xuất phát từ hệ thống pháp luật quốc gia và được chuyển hóa thành luật quốc tế bằng cách công nhận. Một vài nguyên tắc dựa vào “công lýtự nhiên”(natural justice)phổ biến với tất cả các hệ thống pháp luật (như nguyên tắc good faith, estoppels và proportionality), một vài nguyên tắc lại chỉ được áp dụng theo logic mà các luật sư cảm thấy hợp lý (ví dụ như luật lex specialis derogate legi generali – luật cụ thể chiếm ưu thế hơn luật chung chung , lex posterior delogat legi priori –luật ra đời sau bãi bỏ hiệu lực của luật trước đó) , và một vài nguyên tắc khác lại liên quan đến “tình trạng đặc trưng của cộng đồng quốc tế” (the specific nature of international community) nhưcác nguyên tắcJus cogens. Bởi vậy, Các nguyên tắc của luật quốc gia có thể được coi lànguyên tắc chung của luật quốc tế chỉ giới hạn trong một số các nguyên tắc mang tính thủ tục như: quyền tranh tụng công bằng, từ chối thẩm quyền, hay sự cạn kiệt các biện pháp nội địa (exhaustion of local remedies) và một vài các nguyên tắc quan trọng, mang tính chất căn bản như phong tục tập quán lâu đời (prescription) và trá ch nhiệm đối với vi phạm. Chính thẩm phán và các trọng tài viên là người quyêt định xem một nguyên tắc pháp luật quốc gia có thể được áp dụng như một nguyên tắc pháp luật chung của luật quốc tế hay không. Việc này được biết đến như vai trò sáng tạo (creative role) của quan tòa và thường không phổ biến trong hệ thống pháp luật quốc tế.
