Luận án Ứng dụng công nghệ GPS động và máy bay không người lái thành lập bản đồ địa hình tỷ lệ lớn trong điều kiện Việt Nam
- Người chia sẻ : vtlong
- Số trang : 152 trang
- Lượt xem : 11
- Lượt tải : 500
Các file đính kèm theo tài liệu này
luan_an_ung_dung_cong_nghe_gps_dong_va_may_bay_khong_nguoi_l.pdf
- Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận án Ứng dụng công nghệ GPS động và máy bay không người lái thành lập bản đồ địa hình tỷ lệ lớn trong điều kiện Việt Nam, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên
Hệ thống định vị vệ tinh GNSS đã trở thành một phần thiết yếu của xã hội hiện đại và được ứng dụng rộng rãi trên toàn thế giới. Thuật ngữ định vị được định nghĩa là ngành khoa học về việc đưa một phương tiện hoặc người từ nơi này đến nơi khác [49]. Công việc định vị hiện diện trong các công việc hàng ngày cũng như nhiều lĩnh vực ứng dụng khác nhau, từ khảo sát trắc địa đến dẫn đường cho máy móc và phương tiện nông nghiệp chính xác và nhiều lĩnh vực khác. Trước năm 2000, chỉ có một hệ thống định vị vệ tinh duy nhất hoạt động đầy đủ, đó là Hệ thống Định vị Toàn cầu GPS (Global Positioning System) được xây dựng bởi Hoa Kỳ. Ngày nay, chúng ta có bốn hệ thống định vị vệ tinh toàn cầu, bao gồm GPS (Hoa Kỳ), GLONASS (Nga), Bắc Đẩu (BeiDou, Trung Quốc), Galileo (Liên minh Châu Âu), cũng như hai hệ thống định vị vệ tinh khu vực là IRNSS/NavIC (Ấn Độ) và QZSS (Nhật Bản). Về cơ bản các hệ thống kể trên có sự khác biệt, tuy nhiên, các nguyên tắc cơ bản của định vị vẫn không thay đổi.
Hệ thống Định vị Vệ tinh Toàn cầu GNSS là khái niệm chung được sử dụng để nhận diện các hệ thống cho phép định vị người dùng dựa trên tập hợp các vệ tinh. Các hệ thống này giúp xác định vị trí của điểm trong không gian thông qua các khoảng cách đo được giữa các vệ tinh và thiết bị thu. Các khoảng cách này được tính toán bằng cách đo đạc khoảng thời gian lan truyền tín hiệu từ vệ tinh đến thiết bị thu. Thời gian lan truyền sóng sau đó được nhân với tốc độ lan truyền của tín hiệu, nghĩa là tốc độ ánh sáng, để có được khoảng cách từ vệ tinh đến thiết bị thu. Bằng cách đo thời gian lan truyền của tín hiệu phát sóng từ nhiều vệ tinh, người dùng có thể xác định được vị trí của máy thu. Quy trình này được gọi là giao hội cạnh trong không gian [43, 83]