Luận án Sự tham gia của phụ nữ trong hệ thống chính trị thời kỳ đẩy nhanh công nghiệp hóa, hiện đại hóa (Nghiên cứu tại tỉnh Tiền Giang)
- Người chia sẻ : vtlong
- Số trang : 198 trang
- Lượt xem : 10
- Lượt tải : 500
Các file đính kèm theo tài liệu này
luan_an_su_tham_gia_cua_phu_nu_trong_he_thong_chinh_tri_thoi.pdf
- Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận án Sự tham gia của phụ nữ trong hệ thống chính trị thời kỳ đẩy nhanh công nghiệp hóa, hiện đại hóa (Nghiên cứu tại tỉnh Tiền Giang), để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên
Bên cạnh đó, Công ước về các quyền chính trị của phụ nữ (1952) cũng thể hiện mong muốn bình đẳng hóa địa vị của nam giới và nữ giới trong việc hưởng và thực hiện các quyền chính trị, theo quy định của Hiến chương Liên Hợp Quốc và Tuyên ngôn Toàn thế giới về Quyền con người. Công ước quy định tại Điều 2: Phụ nữ có quyền được bầu vào mọi cơ quan nhà nước do dân cử được thành lập theo quy định của pháp luật quốc gia, trên cơ sở bình đẳng với nam giới, không có bất kỳ sự phân biệt đối xử nào; Điều 3: Phụ nữ có quyền làm việc tại các cơ quan nhà nước và thực hiện mọi chức năng công quyền theo quy định của pháp luật, trên cơ sở bình đẳng với nam giới, không có bất kỳ sự phân biệt đối xử nào.
Vào năm 1945, trong lời mở đầu của Hiến chương Liên Hiệp Quốc, cơ quan này khẳng định sự tin tưởng vào những quyền cơ bản của con người, về quyền bình đẳng giữa nam và nữ đã mở ra một trang mới cho phong trào phụ nữ thế giới. Theo đó, cuối năm 1945, Đại hội Phụ nữ Thế giới lần thứ nhất được tổ chức ở Paris, nước Pháp đã quyết định thành lập một tổ chức phụ nữ toàn thế giới lấy tên là Liên đoàn Phụ nữ Dân chủ Quốc tế. Mục đích của Liên đoàn là tập hợp phụ nữ trên toàn thế giới không phân biệt màu da, chủng tộc, tôn giáo, nhằm cùng nhau hoạt động để giành lại và bảo vệ quyền lợi của phụ nữ, người mẹ, người lao động, bảo vệ nhi đồng, đảm bảo hòa bình dân chủ và độc lập dân tộc.
Tại Đại hội đồng LHQ lần thứ nhất, được tổ chức năm 1946, các đại biểu phụ nữ yêu cầu một sự quan tâm đặc biệt về những vấn đề liên quan đến phụ nữ. Năm 1946, cuộc họp đầu tiên và duy nhất của tiểu ban này đã nhất trí bỏ phiếu về việc cần thiết thành lập một ban hoàn chỉnh phụ trách về địa vị của phụ nữ. Cũng trong năm này, vào Tháng 6/ 1946, ban về Địa vị của Phụ nữ (United Nations Commission on the Status of Women) được thành lập. Đến Năm 1948, Hội nghị quốc tế lần đầu tiên về phụ nữ do Liên Hợp Quốc tổ chức đã diễn ra, tập trung vào hai vấn đề nổi bật, đó là bình đẳng giới về kinh tế và bình đẳng về chính trị – phụ nữ có quyền bầu cử. Nổi bật nhất là Điều 2 của Bản Tuyên ngôn chung về Nhân quyền tuyên bố: “Mọi người đều được hưởng tất cả các loại quyền và tự do đã được nêu trong Tuyên ngôn này, không có sự phân biệt đối xử về chủng tộc, màu da, giới tính”.
