Luận án Nghiên cứu thực trạng dị hình tàn tật ở người mắc bệnh phong và hiệu quả một số biện pháp phục hồi chức năng tại ba tỉnh bắc trung bộ (2015 – 2017)
- Người chia sẻ :
- Số trang : 189 trang
- Lượt xem : 6
- Lượt tải : 500
- Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận án Nghiên cứu thực trạng dị hình tàn tật ở người mắc bệnh phong và hiệu quả một số biện pháp phục hồi chức năng tại ba tỉnh bắc trung bộ (2015 – 2017), để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên
Bệnh phong là một bệnh nhiễm khuẩn mạn tính do trực khuẩn Mycobacterium leprae gây nên. Trực khuẩn này do nhà bác học Armauer Hansen tìm ra năm 1873, nên còn đƣợc gọi là trực khuẩn Hansen, và bệnh phong còn đƣợc gọi là bệnh Hansen. Bệnh phong ít lây, chậm và khó lây; chủ yếu gây thƣơng tổn ở da, các dây thần kinh ngoại biên và có thể để lại những dị hình, tàn tật vĩnh viễn ở cơ thể nếu không đƣợc phát hiện và điều trị kịp thời. Bệnh phong xuất hiện ở hầu hết các quốc gia trên thời giới, không phân biệt độ tuổi, giới tính, dân tộc. Ở Việt Nam, bệnh phong đã không những ảnh hƣởng đến ngƣời bệnh mà còn tới cả cộng đồng. Quan niệm cũ trƣớc đây, bệnh phong đƣợc ngƣời miền Nam gọi là bệnh Cùi, miền Bắc gọi là bệnh Hủi, là một trong “tứ chứng nan y” với tỷ lệ ngƣời bệnh bị dị hình, tàn tật rất cao [26]. Những dị hình, tàn tật của ngƣời mắc bệnh phong biểu hiện rất đa dạng: bộ mặt xù xì, mắt thỏ, bàn tay, chân co quắp, cùi cụt. làm cho những ngƣời mắc bệnh phong bị kì thị, xa lánh gây ảnh hƣởng nặng nề về tinh thần đối với ngƣời bệnh [25], [50]. Từ năm 1982 đến nay, với sự ra đời của phác đồ đa hóa trị liệu đƣợc Tổ chức Y tế thế giới khuyến cáo và áp dụng rộng rãi trên toàn thế giới, trong đó có Việt Nam, khiến tỷ lệ lƣu hành và phát hiện mới bệnh phong giảm đáng kể. Từ đó, cộng đồng có quan niệm mới về bệnh phong: bệnh lây ít, có thể kiểm soát đƣợc sự lây lan, bệnh chữa khỏi đƣợc nếu đƣợc phát hiện và điều trị kịp thời, đúng, đủ liều và thời gian quy định, ngƣời bệnh có thể điều trị tại nhà, không cần cách ly và cộng đồng đã đối xử nhân đạo hơn với họ.
