Luận án Giao lưu văn hóa Việt Nam – Trung Quốc từ năm 2008 đến nay
- Người chia sẻ : vtlong
- Số trang : 212 trang
- Lượt xem : 4
- Lượt tải : 500
Các file đính kèm theo tài liệu này
luan_an_giao_luu_van_hoa_viet_nam_trung_quoc_tu_nam_2008_den.pdf
- Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận án Giao lưu văn hóa Việt Nam – Trung Quốc từ năm 2008 đến nay, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên
Giao lưu văn hóa là một quy luật của thời đại, là hiện tượng phổ biến của xã
hội loài người. Không có một nền văn hóa nào, dù lớn và có ảnh hưởng sâu rộng
đến đâu, lại có thể phát triển trong khép kín, biệt lập, tách rời với các nền văn hóa
khác. Trong “Tuyên ngôn Đảng Cộng Sản”, Mác và Ănghen đã viết: “Những thành
quả hoạt động tinh thần của một dân tộc trở thành tài sản chung của tất cả các dân
tộc khác. Tính đơn phương và phiến diện dân tộc ngày càng không tồn tại được
nữa, và từ những nền văn học dân tộc và địa phương muôn hình muôn vẻ, đang nảy
nở một nền văn hóa chung toàn thế giới ” [58, tr.602]. Đặc biệt, ngày nay, khi mà
thế giới chuyển từ đối đầu sang đối thoại cùng tồn tại hòa bình và tập trung mọi
nguồn lực cho sự tăng trưởng kinh tế bằng những phương tiện hiện đại của cuộc
cách mạng 4.0 thì việc giao lưu văn hóa trên thế giới càng được mở rộng hơn bao
giờ hết. Những trở ngại về không gian và thời gian đối với giao lưu văn hóa ngày
càng bị thu hẹp. Nhờ vậy, các dân tộc và những nền văn hóa khác nhau trên thế giới
càng có điều kiện thường xuyên tiếp xúc với nhau. Do đó, nếu như trước kia giao
lưu văn hóa chỉ mang tính đơn lẻ, bộ phận, nằm trong khuôn khổ tự phát, thẩm thấu
một cách tự nhiên, thì nay nó đã mang một tầm cao mới với tính toàn thể, phát triển
từ qui mô quốc gia đến qui mô khu vực và qui mô toàn cầu. Không một quốc gia
nào có thể phát triển trong sự biệt lập với thế giới bên ngoài, ngược lại, sự tùy thuộc
lẫn nhau ngày càng gia tăng và tác động trực tiếp đến từng quốc gia, từng khu vực
và toàn thế giới. Chính vì vậy, trong mọi hoạt động văn hóa, Ðảng và Nhà nước ta
bao giờ cũng nêu cao định đề biện chứng: kế thừa truyền thống tốt đẹp của dân tộc
và tiếp thu tinh hoa văn hóa nhân loại. Báo cáo chính trị tại Đại hội XIII của Đảng
cũng nhấn mạnh:
“Chủ động, tích cực hội nhập quốc tế về văn hóa, xây dựng Việt Nam
thành địa chỉ hấp dẫn về giao lưu văn hóa quốc tế. Tiếp thu có chọn lọc
tinh hoa văn hóa nhân loại phù hợp với thực tiễn Việt Nam, đồng thời
chủ động nâng cao sức đề kháng của các tầng lớp nhân dân, đặc biệt là
thanh, thiếu niên đối với các văn hóa phẩm ngoại lai độc hại; từng bước
đưa văn hóa Việt Nam đến với thế giới” [25, tr.147].