Báo cáo Tóm tắt Mối quan hệ giữa tập trung vốn chủ sở hữu và giá trị doanh nghiệp

  • Người chia sẻ : vtlong
  • Số trang : 19 trang
  • Lượt xem : 6
  • Lượt tải : 500
  • Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại

NHẬP MÃ XÁC NHẬN ĐỂ TẢI LUẬN VĂN NÀY

Nếu bạn thấy thông báo hết nhiệm vụ vui lòng tải lại trang

Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Báo cáo Tóm tắt Mối quan hệ giữa tập trung vốn chủ sở hữu và giá trị doanh nghiệp, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên

– Kiểm định lại sự tác động của mức độ tập trung vốn chủ sở hữu đến giá trị doanh nghiệp. Cụ thể
là đề tài tập trung vào kiểm định mối quan hệ này bằng phương pháp hồi quy tuyến tính và phi
tuyến tính với mẫu nghiên cứu có tính đại diện cao, bao gồm doanh nghiệp với nhiều quy mô
khác nhau.
Vì lý thuyết không thể dự đoán chiều hương tác động của mức độ tập trung vốn chủ sở hữu và
giá trị doanh nghiệp, nghiên cứu thực nghiệm về mối quan hệ này là cần thiết để hiểu rõ vai trò
của cơ cấu vốn chủ sở hữu và hoạt động quản trị công ty. Hiện đã có nhiều nghiên cứu thực
nghiệm nghiên cứu mối quan hệ giữa tập trung vốn chủ sở hữu và giá trị doanh nghiệp, đặc biệt
là sau nghiên cứu của Demsetz và Lehn (1985). Hầu hết các nghiên cứu đều có kết quả là có
quan hệ phi tuyến tính giữa giá trị doanh nghiệp và tập trung vốn sở hữu; ứng với các mức độ tập
trung vốn chủ sở hữu khác nhau mà tồn tại hiệu ứng đồng lợi ích hoặc hiệu ứng ngăn chặn. Tuy
nhiên các nghiên cứu vẫn chưa thống nhất về chiều hướng tác động đến giá trị doanh nghiệp khi
mức độ tập trung vốn chủ sở hữu thay đổi. Ví dụ như McConnell và Servaes (1990), một nghiên
cứu có tầm ảnh hưởng rất lớn, cung cấp bằng chứng thực nghiệm rằng mối quan hệ giữa sở hữu
của ban điều hành công ty và giá trị doanh nghiệp là hình chữ U đảo ngược (inverted U shaped
relation). Trong khi đó, kết quả nghiên cứu của Morck và cộng sự (1988) chỉ ra rằng mối quan hệ
này là tuyến tính piecewise (piecewise linear), và đặc biệt là nếu vốn sở hữu của ban điều hành
lớn hơn 25% thì vốn chủ sở hữu có hiệu ứng đồng lợi ích (trong khi đó Mc Connell and Servaes
có kết quả là nếu vốn chủ sở hữu ban điều hành lớn hơn khoảng 50% thì tồn tại hiệu ứng ngăn
chặn). Trong khi một số các nghiên cứu, sau khi giải quyết vấn đề nội sinh, thì cho rằng hai yếu
tố này không có quan hệ với nhau (ví dụ như Demsetz và Lehn,1985; Demsetz and Villalonga,
2001; Holderness and Sheehan,1988; Mehran, 1995; Holderness và cộng sự, 1999; Himmelberg
et al, 1999)