Luận án Hoàn thiện pháp luật về đại diện trong các công ty đối vốn

  • Người chia sẻ :
  • Số trang : 194 trang
  • Lượt xem : 7
  • Lượt tải : 500

Các file đính kèm theo tài liệu này

  • luan_an_hoan_thien_phap_luat_ve_dai_dien_trong_cac_cong_ty_d.pdf
  • Quyet dinh TLHĐ danh gia LA_Nguyen Thi Minh Hue.pdf
  • Thong tin diem moi LA_Nguyen Thi Minh Hue.pdf
  • Tom tat LA_Nguyen Thi Minh Hue.pdf
  • Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại

NHẬP MÃ XÁC NHẬN ĐỂ TẢI LUẬN VĂN NÀY

Nếu bạn thấy thông báo hết nhiệm vụ vui lòng tải lại trang

Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận án Hoàn thiện pháp luật về đại diện trong các công ty đối vốn, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên

NĐD trong các CTĐV có thể đại diện theo hai hình thức là đại diện theo pháp luật hoặc đại diện theo ủy quyền. Mỗi hình thức đại diện này có những đặc điểm, quyền và nghĩa vụ khác nhau khi thực hiện vai trò đại diện của mình, cụ thể: (i) Hình thức đại diện theo pháp luật: là NĐD xác lập tư cách đại diện theo quyết định của cơ quan nhà nước có thẩm quyền, theo điều lệ của pháp nhân hoặc theo quy định của pháp luật hoặc theo Tòa án chỉ định trong quá trình tố tụng tại Tòa án. Pháp luật cho phép CTĐV có thể có nhiều NĐDTPL. Về nguyên tắc, NĐDTPL của pháp nhân có tư cách đại diện đương nhiên và được xác lập, thực hiện mọi giao dịch dân sự vì lợi ích của pháp nhân; (ii) Hình thức đại diện theo ủy quyền: là trường hợp NĐDTPL của pháp nhân ủy quyền cho một hoặc nhiều người thực hiện một hoặc một số công việc của pháp nhân. Quan hệ đại diện theo ủy quyền này có thể được xác lập theo hình thức văn bản ủy quyền, hợp đồng ủy quyền, quyết định bổ nhiệm, hợp đồng lao động hoặc các văn bản nội bộ của công ty ghi nhận quan hệ ủy quyền. Hình thức đại diện này không phải là hình thức đại diện đương nhiên nhưng được pháp luật thừa nhận do xuất phát từ yêu cầu thực tiễn và sự hợp lý của quan hệ đại diện này. Pháp luật của một số quốc gia trên thế giới điển hình là các nước phát triển như Anh, Mỹ ghi nhận các hình thức đại diện khác như: đại diện do có sự thỏa thuận rõ ràng bằng văn bản, bằng lời nói (agency by agreement); đại diện ngầm định (implied agency); đại diện do phê chuẩn (agency by ratification); đại diện không thể phủ nhận hay mặc nhiên (agency by estopel); đại diện hiển nhiên (apparent authority). Trong đó các hình thức đại diện nêu trên, đại diện hiển nhiên có ý nghĩa lớn đối với các doanh nghiệp, đặc biệt là các ngân hàng và công ty bảo hiểm. Các doanh nghiệp này hàng ngày giao kết rất nhiều hợp đồng và người thứ ba không cần phải kiểm tra xem nhân viên giao dịch với mình có được ủy quyền để giao kết hay không. Khách hàng có quyền tin tưởng một cách hợp lý là nhân viên đó có thẩm quyền đại diện nhân danh doanh nghiệp ký kết hợp đồng với mình. Úc là quốc gia thừa nhận hình thức đại diện hiển nhiên (apparent authority); đại diện mặc định (implied actual authority). Pháp luật công ty của Úc cho phép người thứ ba ngay tình căn cứ vào Quy tắc Quản trị Việc Nội Bộ” (Indoor Management Rule)73 và quyền suy đoán dựa trên luật pháp (Statutory Assumptions) được giả định rằng NĐD công ty ký kết hợp đồng là người được bổ nhiệm hợp pháp, giao dịch đó đã được ban giám đốc công ty thông qua (nếu đó là loại giao dịch yêu cầu phải có sự thông qua của ban giám đốc) và các thủ tục nội bộ của công ty liên quan đến giao dịch đã được thực hiện đầy đủ. Về nguyên tắc, hợp đồng do NĐD ký vượt quá thẩm quyền đại diện vẫn có hiệu lực, trừ khi công ty có thể chứng minh được người thứ ban không ngay tình. “Câu chuyện vượt quá thẩm quyền đại diện chỉ là câu chuyện của hai bên – bên đại diện và bên được đại diện – chứ không phải gánh nặng của bên thứ ba”74.