Luận văn Thế giới nghệ thuật thơ Vũ Hoàng Chương

  • Người chia sẻ : vtlong
  • Số trang : 26 trang
  • Lượt xem : 6
  • Lượt tải : 500
  • Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại

NHẬP MÃ XÁC NHẬN ĐỂ TẢI LUẬN VĂN NÀY

Nếu bạn thấy thông báo hết nhiệm vụ vui lòng tải lại trang

Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận văn Thế giới nghệ thuật thơ Vũ Hoàng Chương, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên

1. Lý do chọn đề tài
1.1.Trong nền Thơ mới Việt Nam giai đoạn 1932-1945, Vũ
Hoàng Chương là một trong những cây đại thụ của thi ca Việt Nam
hiện đại. Theo nhận định của nhiều nhà phê bình văn học thuộc nhiều
thế hệ, so với các nhà thơ đồng thời, thơ Vũ Hoàng Chương có
những nét riêng, thơ ông được trau chuốt từng câu, từng chữ, giàu
nhạc điệu, nhẹ nhàng, sâu lắng, lãng mạn và sang trọng.
1.2. Đến với thế giới thơ Vũ Hoàng Chương, chúng ta bắt
gặp một cái tôi trữ tình độc đáo, linh hoạt trong từng giai đoạn thơ.
Thơ ông trong thời kì đầu là tiếng nói của một tâm hồn say mê và
tha thiết, rồi có lúc lại rơi vào tuyệt vọng, chán chường. Về sau, niềm
tin lạc quan trong “Ánh đạo vàng” lại thay cho dấu vết niềm sầu xưa.
1.3. Với tác động, ảnh hưởng từ đặc điểm mỹ học lãng mạn
Pháp, thơ Vũ Hoàng Chương tìm đến cái đẹp trong nghệ thuật với sự
thoát ly hiện thực một cách chân lý, thể hiện đầy đủ cung bậc từ
không cho đến có, từ trắng cho đến đen, từ ít đến nhiều, từ đời
thường đến vô thường, thậm chí vượt lên hẳn những hình thức có sẵn
để mụ mị cùng thế giới của vô thức, của tiên cảnh, của tâm linh, của
nhiều và rất nhiều hình thức “bên kia phía nửa đêm”.
Nhìn chung, phong cách Vũ Hoàng Chương nổi bật trên nhiều
bình diện, trong đó thế giới nghệ thuật thơ ông là một bình diện đáng
chú ý. Vì vậy, chúng tôi chọn đề tài Thế giới nghệ thuật thơ Vũ Hoàng
Chương làm đối tượng nghiên cứu cho luận văn. Chúng tôi hi vọng đề
tài sẽ có những đóng góp khoa học trong quá trình tiếp nhận thơ ông, chỉ
ra được chân giá trị của thơ Vũ Hoàng Ch