Luận án Diễn ngôn về giới trên truyền thông sau đổi mới
- Người chia sẻ : vtlong
- Số trang : 234 trang
- Lượt xem : 6
- Lượt tải : 500
Các file đính kèm theo tài liệu này
luan_an_dien_ngon_ve_gioi_tren_truyen_thong_sau_doi_moi.pdf
- Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận án Diễn ngôn về giới trên truyền thông sau đổi mới, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên
Tìm hiểu về diễn ngôn công dung ngôn hạnh trên truyền thông, chúng ta có thể thấy không chỉ riêng thời điểm này, mà cho tới ngày nay, đây vẫn là một trong những diễn ngôn chủ đạo khi nói về phẩm chất đặc trưng của người phụ nữ Việt Nam. Nó hiện diện trong “tâm thức” của dân tộc khi nghĩ tới phẩm chất của người phụ nữ Việt Nam “truyền thống”. Từ khi Pháp xâm lược, ảnh hưởng của Nho giáo suy giảm, nhưng được bắt rễ trong hàng năm lịch sử nên tư tưởng này vẫn ăn sâu trong tâm thức người Việt, đặc biệt là tầng lớp nho học. Với sự phổ biến của những diễn ngôn về “phụ nữ truyền thống” như “tứ đức”, “công dung ngôn hạnh”. Thậm chí một số tân trí thức vẫn duy trì diễn ngôn về phụ nữ truyền thống cùng song hành với diễn ngôn về người phụ nữ thời đại mới. Tư tưởng “nam nữ bình quyền” như là một lớp vỏ mới sáng bóng và tươi mới phủ lên lớp trầm tích của những giá trị bền vững từ truyền thống. Vì vậy mặc dù quan điểm “nam nữ bình quyền”, tự do chức nghiệp, học hành được nhắc đến nhiều nhưng ngay cả những người làm báo của NGC và PNTV cũng cho rằng nhiệm vụ quan trọng nhất của người phụ nữ là học để biết, để làm tròn thiên chức với gia đình (thể hiện trong bài Thế lực người đờn bà – Sương Nguyệt Anh (Nữ Giới Chung số 1) và Cái thiên chức của người làm mẹ – Md Nguyễn Đức Nhuận (Phụ Nữ Tân Văn số 9). Ra đời sau NGC 11 năm, nhưng trong bài báo thể hiện “cái tinh thần” của Phụ Nữ Tân Văn (Bài giới thiệu Chương trình của bổn báo, PNTV số 1) trong vô thức, vẫn thể hiện những định kiến cố hữu trong tiềm thức về người phụ nữ, với “thiên chức” của mình, và với vai trò của người vợ người mẹ “khuyên chồng, dạy con” trong gia đình vẫn không thay đổi. Việc tăng cường học tập, chức nghiệp cuối cùng chỉ để làm tốt hơn phần “trách nhiệm” của phụ nữ Nữ Giới Chung cũng kết luận “nếu không học hỏi thì biết đâu mà dạy dỗ lại con, không coi sách thì biết đâu phần trách nhiệm của mình” (T.H1). Còn với Phụ Nữ Tân Văn trong vô thức, vẫn thể hiện những định kiến cố hữu trong tiềm thức về người phụ nữ, với “thiên chức” của mình, và với vai trò của người vợ người mẹ “khuyên chồng, dạy con” trong gia đình vẫn không thay đổi. Việc tăng cường học tập, chức nghiệp cuối cùng chỉ để làm tốt hơn phần “trách nhiệm và thiên chức” của người phụ nữ (T.H 20).