Luận án Hấp dẫn thương hiệu nhà tuyển dụng trong mối quan hệ với gắn bó công việc, trung thành của nhân viên và hiệu suất công việc của nhân viên: Vai trò điều tiết của quản trị tài năng và năng lực bản thân

  • Người chia sẻ : vtlong
  • Số trang : 298 trang
  • Lượt xem : 11
  • Lượt tải : 500

Các file đính kèm theo tài liệu này

  • luan_an_hap_dan_thuong_hieu_nha_tuyen_dung_trong_moi_quan_he.pdf
  • Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại

NHẬP MÃ XÁC NHẬN ĐỂ TẢI LUẬN VĂN NÀY

Nếu bạn thấy thông báo hết nhiệm vụ vui lòng tải lại trang

Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận án Hấp dẫn thương hiệu nhà tuyển dụng trong mối quan hệ với gắn bó công việc, trung thành của nhân viên và hiệu suất công việc của nhân viên: Vai trò điều tiết của quản trị tài năng và năng lực bản thân, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên

3.4.1.3. Phân tích giá trị thang đo bằng EFAPhương pháp phân tích EFA sẽ đánh giá được giá trị hội tụ và giá trị phân biệt của thang đo. Thông thường dùng kiểm định KMO (Kaiser-Meyer-Olkin measure of sampling adequacy) để kiểm định điều kiện thực hiện EFA; để đánh giá giá trị thang đo thì cần xem xét ba thuộc tính quan trọng trong kết quả EFA: (1) số lượng nhân tố trích; (2) trọng số nhân tố; và (3) tổng phương sai trích.
Số lượng nhân tố trích: tiêu chí Eigen-value được dùng để xác định số lượng nhân tố trích. Với tiêu chí này, số lượng nhân tố được xác định ở nhân tố dừng có Eigen-value tối thiểu bằng 1. Trọng số nhân tố trong phân tích nhân tố là trọng số nhân tố của một biến trên nhân tố mà nó là một biến đo lường sau khi quay nhân tố phải cao và các trọng số trên nhân tố mà nó không đo lường phải thấp. Đạt được điều kiện này, thang đo đạt được giá trị hội tụ.
Theo đó, khi kiểm định trọng số nhân tố cần tuân thủ một số tiêu chí sau: Một là, trọng số nhân tố của một biến Xi là λi >= 0.5 là chấp nhận được. Trong trường hợp λi 0.5 chúng ta có thể xóa biến Xi vì nó thực sự không đo lường khái niệm chúng ta cần đo. Tuy vậy, nếu λi không quá nhỏ, λi = 0.4, chúng ta không nên loại bỏ biến nếu nội dung của biến xét thấy có ý nghĩa trong việc thể hiện thang đo. Hai là, chênh lệch trọng số: λiA – λiB >= 0.3 là giá trị thường được các nhà nghiên cứu chấp nhận. Nếu hai biến này tương đương nhau thì cần phải loại bỏ biến này đi, tuy nhiên cũng cần phải xem xét đến nội dung của biến trước khi loại bỏ.