Đề tài Xây dựng bộ tình huống điển hình và áp dụng giảng dạy thử nghiệm học phần luật môi trường tại trường đại học luật, đại học Huế

  • Người chia sẻ : vtlong
  • Số trang : 121 trang
  • Lượt xem : 12
  • Lượt tải : 500
  • Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại

NHẬP MÃ XÁC NHẬN ĐỂ TẢI LUẬN VĂN NÀY

Nếu bạn thấy thông báo hết nhiệm vụ vui lòng tải lại trang

Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Đề tài Xây dựng bộ tình huống điển hình và áp dụng giảng dạy thử nghiệm học phần luật môi trường tại trường đại học luật, đại học Huế, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên

Xu hướng toàn cầu hóa, hội nhập quốc tế bên cạnh việc mang lại những cơ hội
lớn cho Việt Nam đối với quá trình phát triển, tăng trưởng và đạt được mục tiêu kinh
tế, tạo điều kiện thuận lợi cho quá trình khẳng định vị thế quốc gia trên trường quốc
tế, gia nhập “sân chơi” này buộc chúng ta phải “thích ứng” tốt với các cơ chế, thách
thức mà nó mang lại, trong đó có cả vấn đề đào tạo nguồn nhân lực cung ứng cho xã
hội, chủ yếu là sinh viên đào tạo hệ chính quy tại các Trường Đại học, Cao đẳng trên
phạm vi cả nước. Rõ ràng, phương thức đào tạo cho người học buộc phải thay đổi
nhằm bắt kịp với xu hướng, đòi hỏi của xã hội hiện đại.
Từ lâu đời, hệ thống giáo dục tại một số quốc gia trên thế giới, trong đó có Việt
Nam xem thuyết giảng là phương thức chính yếu trong việc truyền đạt kiến thức đến
người học. Xuất phát từ lợi thế vốn có của phương thức này chính là cũng một thời
gian, một lượng kiến thức lớn có thể được truyền dạy đến người học thông qua hoạt
động tiếp nhận kiến thức từ đối tượng này. Tuy vậy, điểm yếu cố hữu của thuyết
giảng chính là yếu tố “thụ động”. Cơ chế này được nhìn nhận rõ, ở phương pháp
thuyết giảng, hầu như chỉ là sự truyền đạt kiến thức, nền tảng lý luận “một chiều” từ
phía giảng viên, trong khi người học – vốn dĩ là trung tâm của hoạt động giảng dạy
chỉ đơn thuần thực hiện hoạt động tiếp nhận theo hướng “thụ động” và “đồng ý” với
tất cả các nội dung được truyền dạy thay vì phát sinh hoạt động “trao đổi” ý kiến,
làm rõ vấn đề. Kết quả là người học chú tâm ghi chép tất cả các kiến thức được trao
đổi, dựa trên những khuôn mẫu sẵn có thay vì tự sáng tạo ra để sử dụng, giải quyết
vấn đề. Trong những tình huống nảy sinh mang tính khác biệt với những kiến thức
được truyền dạy, mọi kỹ năng giải quyết tình huống của sinh viên dường như trở về
con số “0” khi yếu tố linh hoạt, sáng tạo, chủ động trong suy nghĩ đều bị triệt tiêu
bởi phương thức bị động này.