Luận án Nghiên cứu phân bố nhiệt độ trong kết cấu mặt đường mềm có lớp móng cấp phối đá dăm gia cố xi măng cho khu vực Quảng Nam – Đà Nẵng

  • Người chia sẻ : vtlong
  • Số trang : 151 trang
  • Lượt xem : 11
  • Lượt tải : 500

Các file đính kèm theo tài liệu này

  • luan_an_nghien_cuu_phan_bo_nhiet_do_trong_ket_cau_mat_duong.pdf
  • Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại

NHẬP MÃ XÁC NHẬN ĐỂ TẢI LUẬN VĂN NÀY

Nếu bạn thấy thông báo hết nhiệm vụ vui lòng tải lại trang

Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận án Nghiên cứu phân bố nhiệt độ trong kết cấu mặt đường mềm có lớp móng cấp phối đá dăm gia cố xi măng cho khu vực Quảng Nam – Đà Nẵng, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên

Tại Việt Nam, vấn đề nghiên cứu phân bố nhiệt độ trong nền đường đã được
tác giả Dương Học Hải quan tâm nghiên cứu từ rất sớm (năm 1977) [45], tác giả sử
dụng và giải phương trình truyền nhiệt trong môi trường bán không gian đồng nhất
để tìm quy luật phân bố nhiệt độ của nền đất. Dựa trên cơ sở kết quả của phân bố
nhiệt độ trong nền đất, tác giả đã tìm quy luật phân bố nhiệt trong lớp bê tông nhựa
bằng cách quy đổi ra lớp bê tông nhựa tương đương theo ba phương pháp: (1) phương
pháp tương đương theo nhiệt lượng giữ lại của hai kết cấu; (2) phương pháp tương
đương theo hệ số dẫn nhiệt; (3) phương pháp tương đương theo nhiệt độ. Nghiên cứu
đã cho thấy khi KCMĐ dày hơn 0,4m thì dao động nhiệt độ trong nền đất xem như
không đổi và trong thời gian 30 ngày ở phạm vi độ sâu nền đất lớn hơn 2,4m có thể
xem quá trình truyền nhiệt trong đất vùng đồng bằng miền Bắc là cố định. Do vậy,
kết quả nghiên cứu cho thấy khi KCMĐ dày hơn 0,4m thì tại độ sâu nền đất từ 2m
trở đi, dao động nhiệt trong nền đất xem như không đổi.
Nhận xét: Do sự phức tạp của thông lượng nhiệt trên bề mặt KCMĐ, các mô
hình phân tích dựa trên lời giải bằng phương pháp giải tích thường gặp khó khăn khi
áp dụng để giải phương trình truyền nhiệt, thậm chí có thể không giải được khi điều
kiện biên ở KCMĐ là quá phức tạp. Vì vậy, khi áp dụng phương pháp giải tích để
giải bài toán truyền nhiệt KCMĐ, phương trình cân bằng năng lượng trên bề mặt
thường được đơn giản hóa thông qua ba giải pháp sau: (i) giải pháp 1: Sử dụng nhiệt
độ bề mặt của KCMĐ đo được thay vì phương trình cân bằng nhiệt làm điều kiện
biên [34]; (ii) giải pháp 2: Sử dụng nhiệt độ không khí – bức xạ mặt trời hoặc nhiệt
độ không khí hiệu dụng để biểu thị tác động tổng hợp của bức xạ mặt trời và nhiệt độ
không khí [23]; (iii) giải pháp 3: Đưa vào hệ số giảm bức xạ mặt trời để thay thế ảnh
hưởng của riêng bức xạ sóng dài phát ra từ KCMĐ [43].