Luận án Ảnh hưởng của phát triển du lịch đến sinh kế của hộ nghèo và cận nghèo trên địa bàn tỉnh Ninh Bình

  • Người chia sẻ : vtlong
  • Số trang : 205 trang
  • Lượt xem : 15
  • Lượt tải : 500

Các file đính kèm theo tài liệu này

  • luan_an_anh_huong_cua_phat_trien_du_lich_den_sinh_ke_cua_ho.pdf
  • Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại

NHẬP MÃ XÁC NHẬN ĐỂ TẢI LUẬN VĂN NÀY

Nếu bạn thấy thông báo hết nhiệm vụ vui lòng tải lại trang

Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận án Ảnh hưởng của phát triển du lịch đến sinh kế của hộ nghèo và cận nghèo trên địa bàn tỉnh Ninh Bình, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên

2.2.3. Kinh nghiệm phát triển du lịch để cải thiện sinh kế của hộ nghèo, cận nghèo ở trong và ngoài nước2.2.3.1. Kinh nghiệm tại Trung QuốcTăng trưởng kinh tế và giảm nghèo của Trung Quốc trong 40 năm qua mang tính lịch sử, chưa từng có về cả tốc độ và quy mô. Từ năm 1978 đến năm 2019, tỷ lệ người dân sống trong nghèo đói (theo tiêu chuẩn quốc gia năm 2010) đã giảm từ 97,5% xuống 0,6% trong tổng dân số nông thôn; số người nghẻo giảm từ 779 triệu xuống còn 5,5 triệu người, tức là giảm 765 triệu người sau bốn thập kỷ (WB, 2022). Du lịch nông thôn nổi lên ở Trung Quốc vào cuối những năm 1980 như một chiến lược phát triển nhằm chống đói nghèo, giảm thiểu bất bình đẳng vùng và hiện đại hoá điều kiện ở các vùng nông thôn, vùng sâu vùng xa nơi người dân tộc thiểu số sinh sống. Một vài địa phương điển hình của Trung Quốc phải kể đến như Thiểm Tây, Quý Châu. Thu nhập ròng của người dân nông thôn Thiểm Tây năm 2009 là 1,38 USD mỗi ngày, so với mức trung bình toàn quốc là 2,07 USD. Thiểm Tây là một điểm du lịch quan trọng của Trung Quốc, với lượng khách và doanh thu từ du lịch chiếm từ 7 – 10% của Trung Quốc. Phát triển du lịch đã ảnh hưởng tới người dân khu vực nông thôn nghèo đói của Thiểm Tây. Ước tính cho thấy chi tiêu tại chỗ trung bình mỗi khách du lịch là 38,51 USD thì 38,5% sẽ tới tay các hộ gia đình địa phương. Khoản này có thể chia thành, mua sắm thông thường của du khách (4,66 USD), dịch vụ ăn uống (3,76 USD) và dịch vụ vận chuyển (2,99 USD). Phát triển du lịch đã ảnh hưởng lớn tới thu nhập của người dân địa phương. Vào năm 2000, trước khi du lịch thực sự phát triển trong khu vực, tất cả các hộ gia đình ở HowZhenzi (Thiểm Tây) đều có thu nhập hàng năm dưới 1800 USD với 84% kiếm được ít hơn 600 USD. Với sự phát triển du lịch vào đầu năm 2001 thì đến năm 2013 chỉ có khoảng 7% hộ gia đình có thu nhập dưới 600 USD/năm (Benxiang & cs., 2014). Tại tỉnh Quý Châu, chính quyền địa phương đã khẳng định ảnh hưởng của PTDL tới hộ nghèo nơi đây. Phát triển du lịch tại 648 làng dân tộc đã giúp khoảng 100.000 hộ và 330.000 người thoát khỏi nghèo đói. Điển hình tại thị trấn Heitu (tỉnh Quý Châu), mỗi hộ dân kiếm được 571 RMB từ du lịch, nâng thu nhập trung bình của hộ gia đình ở thị trấn từ 167 RMB năm 1991 lên 670 RMB vào năm 1993 (John, 2007).