Ngôn ngữ tiểu phẩm báo chí của Ngô Tất Tố

  • Người chia sẻ :
  • Số trang : 9 trang
  • Lượt xem : 7
  • Lượt tải : 500
  • Tất cả luận văn được sưu tầm từ nhiều nguồn, chúng tôi không chịu trách nhiệm bản quyền nếu bạn sử dụng vào mục đích thương mại

NHẬP MÃ XÁC NHẬN ĐỂ TẢI LUẬN VĂN NÀY

Nếu bạn thấy thông báo hết nhiệm vụ vui lòng tải lại trang

Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Ngôn ngữ tiểu phẩm báo chí của Ngô Tất Tố, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD LUẬN VĂN ở trên

Ngô Tất Tố là một nhà văn hiện thực xuất sắc nh-ng Ngô Tất Tố tr-ớc hết là một nhà báo, một nhà báo cả những khi viết tiểu thuyết, một nhà báo có biệt tài [1], một tay ngôn luận xuất sắc trong đám nhà nho[6]. Là nhà báo, ông đã chọn thể loại báo chí nh- một thể loại gọn nhẹ, tiện lợi, phù hợp với yêu cầu kịp thời và giàu tính chiến đấu trên báo chí hàng ngày. Với các bút danh quen thuộc nh- Thiết Khẩu Nhi, Thục Điểu, Lộc Hà, Lộc Đình, Thôn Dân, Phó Chi, Tuệ Nhỡn, Thuyết Hải, Xuân Trào, Đạm Hiên, Hy Cừ. ông đã viết gần 120 tiểu phẩm báo chí trên các tuần báo và tạp chí trong Nam ngoài Bắc từ 1929- 1943. Đánh giá các tiểu phẩm báo chí của Ngô Tất Tố, nhà nghiên cứu Phan Cự Đệ viết: Văn tiểu phẩm của Ngô Tất Tố d-ờng nh- làm thành một bộ sử biên niên của xã hội Việt Nam những năm từ tr-ớc sau 1930 cho đến hồi đại chiến thế giới lần thứ hai[2, tr.41]. Đọc tiểu phẩm báo chí của Ngô Tất Tố, ta nhận thấy mỗi bài một kiểu, không có sự đơn điệu, trùng lặp và tẻ nhạt, ng-ợc lại luôn khơi gợi sự hứng thú ở ng-ời đọc. Qua các tiểu phẩm, ta dễ dàng nhận ra tác giả là một tài năng đa dạng, độc đáo, một ngòi bút hết sức linh hoạt và uyển chuyển khi thâm thúy sắc sảo, khi dứt khoát đanh thép, khi thì hài h-ớc và dí dỏm, khi thì hồn hậu và khỏe khoắn. Tiểu phẩm báo chí của ông là một phòng triển lãm những bức chân dung đ-ợc phác thảo theo kiểu biếm họa giai cấp phong kiến thống trị và những kiểu ng-ời điển hình trong xã hội cũ bằng một thứ ngôn ngữ đa dạng, linh hoạt, nhiều màu sắc. Có thể khẳng định rằng, thủ pháp châm biếm trong tiểu phẩm báo chí Ngô Tất Tố có sự kết hợp giữa cái thâm thúy của một trí thức uyên thâm với cái hồn hậu, lạc quan, khỏe khoắn giàu tinh thần chiến đấu của văn học dân gian. Do đó, ngôn ngữ tiểu phẩm của ông vừa có cái uyên thâm, bác học, vừa có cái mộc mạc, bình dân, vừa có cái thâm trầm của lối văn cử nghiệp, vừa có cái hơi thở nồng nàn của dân tộc, thời đại. Bài viết này, ở một mức độ nhất định, đi sâu phân tích những nét đặc sắc trong ngôn ngữ tiểu phẩm báo chí Ngô Tât Tố.